Tháng 8 – 1960, tôi [ Song Tùng] về nước và được giao mhiệm vụ Vụ Tổng hợp Ban Đối ngoại Trung ương Đảng, đầu năm 1963 làm Phó Ban Đối ngoại trung ương Đảng.
Mỗi lần đại biểu các Đảng bạn sang trao đổi kinh nghiệm với Đảng ta thường được Bác mời vào gặp. Mỗi lần như thế , tôi có nhiệm vụ vào gặp Bác trước khi khách đến độ 30phút để báo cáo tình hình Đảng nước đó, kế quả và cảm tưởng của vị đại biểu về những ngày gặp các vị lãnh đạo Đảng ta. Mỗi năm , thường có hàng chục doàn sang trao đổi kinh nghiệm với Đảng ta. Do trách nhiệm được giao , suốt tám năm [1961-1969] tôi được vào báo cáo nhiều lần với Bác . Các đồng chí Bác thường cho tôi vào trước 30 phút , chờ có thể gặp trước giờ quy định hoặc đúng giờ quy định.
Ảnh 1
Ảnh 2
Nếu báo cáo xong, còn thì giờ thì Bác thường hỏi chuyện về công tác, về tình hình trong nước và dư luận nhân dân về một sự kiện gì đó mới xảy ra.Mỗi lần như vậy tôi học tập được rất nhiều.Trong câu chuyện nhỏ này, tôi chỉ viết một số vấn đề cảm thấy bổ ích cho bạn đọc . Trước hết , Bác dạy ‘ người lãnh đạo cần phải nắm vấn đề như thế nào” .
Đầu năm 1963, lần đầu tôi vào báo cáo, chuẩn bị để Bác gặp một vị đại biểu Đảng bạn đến chào .Bác nhìn tập tài liệu dày 30 trang tôi cầm trong tay. Bác hỏi ; Chú định gặp Bác bao nhiêu phút ? Thưa Bác, 15 phút,15 phút,chú không đọc xong tập báo cáo thì Bác còn thì giờ đâu để trao đổi? Chú gắp tài liệu lại . báo cáo trong 1phút Bác nghe. Cũng may, tôi tự tay viết báo cáo nên chỉ phát biểu không đến 1phút . Bác gật đầu : Chú nói ngắn như thế là được, nhiều chú giao cho cán bộ viết hộ rồi vào đọc như “ thầy đọc”.
Ý kiến bạn đọc